Càng nghe chồng nói, tôi càng cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng tôi tốt nhất nên kết thúc càng sớm càng tốt

Cuối năm, ai cũng hối hả, bận rộn chuẩn bị cho Tết Nguyên đán, riêng tôi, tôi lại đang chuẩn bị… ly hôn. Nghe thật buồn, nhưng đó là điều tôi muốn nhất lúc này. Tôi không thể nào chung sống với một người chồng giả dối, phản bội thêm bất cứ phút giây nào thêm nữa.

Tôi và chồng đến với nhau xuất phát từ tình yêu và thực tế, chúng tôi đã từng rất hạnh phúc cùng hai đứa con nhỏ đáng yêu. Suốt 6 năm bên nhau, anh ta chưa bao giờ quên những ngày kỷ niệm của hai vợ chồng. Ngày lễ, ngày Tết, anh ta đều nhớ mua quà tặng vợ, mà đều là những món quà tôi thích.

Đi sắm quần áo Tết cho con, vợ đau đớn thấy chồng đang có hành động lạ ở trung tâm thương mại - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Làm vợ anh ta, tôi cũng chưa khi nào bị áp lực về vấn đề kinh tế. Chỉ cần tôi nói cần tiền, anh ta sẵn sàng đáp ứng trong phạm vi cho phép mà không phàn nàn điều gì.

Tôi không biết chồng ngoại tình từ khi nào vì anh ta không hề có bất cứ biểu hiện gì đáng nghi. Ngược lại, suốt thời gian qua, anh ta vẫn tỏ ra rất yêu thương vợ con, hằng ngày đi làm về đúng giờ; ở nhà giúp vợ chăm con, nấu cơm, rửa bát quét nhà. Nói chung, chỉ cần tôi muốn, anh ta chưa bao giờ nề hà điều gì.

Thậm chí, mỗi lúc tôi đến tháng mệt mỏi, anh ta luôn là người lấy nước ấm chườm cho tôi, xoa lưng cho tôi dễ chịu. Là phụ nữ, mấy ai được chồng quan tâm như thế.

Tôi đã từng lớn tiếng tự hào với bố mẹ rằng, mình có mắt chọn chồng “chuẩn không cần chỉnh”; tôi từng thường xuyên khoe khoang trên mạng xã hội về hình ảnh một gia đình hạnh phúc “điểm 10” rồi tự cười thầm khi được các đồng nghiệp, bạn bè vào ngưỡng mộ, “xin vía”.

Rồi tôi từng nghĩ đến viễn cảnh sau này cuộc sống của vợ chồng tôi khấm khá hơn, chúng tôi sẽ cho con đi du học, lúc ấy hai vợ chồng già sẽ cùng nhau đi du lịch hưởng thụ khắp mọi nơi. Vậy mà…

Khoảnh khắc nhìn thấy chồng một tay bế một cậu bé chừng 2-3 tuổi, tay còn lại nắm tay người phụ nữ khác vui vẻ đi trong trung tâm thương mại, niềm tin trong tôi như vỡ vụn.

Tôi run rẩy lẩm nhẩm ước gì mình nhìn nhầm, người đàn ông đó không phải là chồng mình. Thế nhưng, càng lại gần, khuôn mặt ấy, giọng nói ấy càng như bóp nghẹt trái tim tôi. Chồng tôi thật sự đã ngoại tình. Nhưng điều đau đớn hơn là tôi lại phát hiện ra điều đó trong lúc cuộc hôn nhân của tôi tưởng chừng như vẫn đang rất hạnh phúc. Thật là trớ trêu.

Vừa tối hôm trước, anh ta nói cuối năm công việc bận rộn, không thể đưa mẹ con đi sắm Tết. Vì vậy, anh ta đưa tôi 20 triệu nói tôi đi sắm mấy bộ quần áo đẹp cho 3 mẹ con diện Tết.

Nhưng ngay hôm sau, anh ta đã dẫn một “gia đình” khác của mình đi làm điều tương tự. Như vậy đủ hiểu, đối với anh ta, đâu mới là sự ưu tiên. Có lẽ với anh ta, mẹ con tôi chỉ còn là trách nhiệm.

Điều khiến tôi bất ngờ là khi tôi phát hiện sự thật, anh ta không hề chối. Hay nói đúng hơn, không còn gì để chối. Anh ta thừa nhận chuyện ngoại tình, có con riêng bên ngoài một cách bình tĩnh đến đáng sợ.

Anh ta nói bản thân không muốn làm tổn thương ai cả nên cố gắng sắp xếp để làm hài hòa đôi bên. Thậm chí anh ta còn nói, so với nhân tình và đứa con kia, mẹ con tôi vẫn được “quang minh chính đại”, còn bọn họ luôn phải sống trong bóng tối, đó là một điều đáng thương.

Anh ta không muốn mất gia đình nhưng vẫn muốn làm tròn trách nhiệm với mẹ con nhân tình. Tôi hiểu điều đó nghĩa là anh ta muốn tôi phải san sẻ chồng cho người đàn bà khác và chịu cảnh chung chồng như thời phong kiến xưa hay sao?

Càng nghe chồng nói, tôi càng cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng tôi tốt nhất nên kết thúc càng sớm càng tốt. Đau khổ là điều không tránh khỏi nhưng càng dây dưa càng làm cho mọi chuyện phức tạp và mệt mỏi hơn. Tôi không muốn các con tôi phải chịu cảnh như vậy.

Điều tôi muốn bây giờ là làm sao giành được quyền nuôi cả hai con. Nhưng thu nhập của tôi không cao bằng chồng, đó là một yếu điểm của tôi. Tôi có nên “bóc phốt” chồng ngoại tình để gây sức ép tước đi quyền nuôi con của anh ta hay không? Xin cho tôi lời khuyên.